Việc đụng độ liên tiếp Uruguay và Brazil trong cùng một thời điểm trở thành bài kiểm tra cực kỳ khó khăn. Đối với đội tuyển Argentina, điều này thậm chí còn phức tạp hơn do Lionel Messi vắng mặt sau khi chấn thương trong trận đấu gần nhất với Inter Miami. Và như thể điều đó vẫn chưa đủ, Lautaro Martinez đã phải ngồi ngoài vì chấn thương gân kheo trái, buộc HLV Lionel Scaloni phải xem xét lại hàng công của Albiceleste ngay trước 2 trận đấu quan trọng.
Không có Messi, đội bóng đã mất đi một thủ lĩnh có khả năng tạo đột biến, nhưng vắng Lautaro Martinez, một cầu thủ chủ chốt trong việc gây áp lực tầm cao, di chuyển liên tục và có mặt trên không cũng khiến Argentina chịu thiệt hại lớn.
Tiền đạo của Inter đã phải chịu đựng chấn thương trong nhiều ngày và không thể tham gia các trận đấu với Uruguay và Brazil. Trước tình hình này, HLV Scaloni và ban huấn luyện đang cân nhắc những phương án khác nhau để đối đầu với La Celeste và sau đó là Brazil tại Monumental. Không có giải pháp lý tưởng mà thay vào đó là nhiều cách khác nhau với những sắc thái chiến thuật và chiến lược, đều có ưu điểm và rủi ro riêng.
Sơ đồ 4-4-2 với Paredes ở vị trí thứ 11
Một lựa chọn mà Scaloni thích, đặc biệt là khi xét đến cường độ và sức mạnh của trận đấu với Uruguay, là duy trì sơ đồ 4-4-2, củng cố hàng tiền vệ với Leandro Paredes và đưa Nicolas Gonzalez lên phía trước để đá cặp với Julián Alvarez. Tiền vệ của Roma sẽ đảm nhiệm việc kiểm soát bóng và phân phối bóng, trong khi Nico, với sự hung hăng và linh hoạt, bù đắp cho việc thiếu khả năng pressing và không chiến.
Đó không phải là một quyết định kỳ lạ. Trên thực tế, tại Copa America, Scaloni đã sử dụng cách tiếp cận tương tự trong những thời khắc quyết định, ngay cả khi đối đầu với Brazil tại Maracana. Chìa khóa của hệ thống này nằm ở sự vững chắc: lấp đầy khu vực giữa sân bằng những cầu thủ có khả năng di chuyển tốt và hy sinh một chút tốc độ tấn công để giành quyền kiểm soát trận đấu tốt hơn.
4-4-2, nhưng với Thiago Almada hoặc Nico Paz
Một biến thể khác trong cùng sơ đồ này là đưa Thiago Almada hoặc Nico Paz vào vị trí tiền vệ kiến thiết phía sau Alvarez. Tuy nhiên, lựa chọn này lại không phù hợp với tính chất khó khăn của trận đấu: Uruguay không cho đối phương nhiều khoảng trống, và một cầu thủ có khả năng sáng tạo nhưng lại kém sức chống chịu ma sát có thể gặp khó khăn trong một môi trường đòi hỏi thể lực cao.
Sơ đồ 4-3-3 với Giuliano Simeone: tốc độ và sự bùng nổ
Nếu ý tưởng là một lối chơi trực diện và theo chiều dọc hơn, Giuliano Simeone có thể sẽ gây bất ngờ trong đội hình xuất phát. Trong trường hợp này, đội hình sẽ chuyển sang sơ đồ 4-3-3, với con trai út của Diego Simeone chơi ở vị trí tiền vệ cánh phải, Nico Gonzalez ở cánh trái và Julian Alvarez ở trung tâm hàng công.
Simeone có lối chơi bùng nổ và liên tục, có thể tạo ra mối đe dọa nghiêm trọng cho hàng phòng ngự của Uruguay. Anh cũng là một cầu thủ giỏi trong việc lùi xuống cánh, giống như những gì đã làm cho Atletico Madrid. Với đội hình này, Argentina sẽ duy trì bộ ba tiền vệ gồm De Paul, Enzo Fernandez và Alexis Mac Allister, đảm bảo khả năng phục hồi và sự năng động.